Những bài báo tuyên truyền định hướng của những kẻ muốn có lá gan con hổ mà tư duy với lá gan con chuột nhắt thì làm sao đất nước khá lên được. Bài báo dẫn link của độc giả trong bài báo: "Nhìn biểu đồ này sẽ thấy, con đường "thoát Trung" của Việt Nam còn lắm gian nan". Link: cafef.vn/nhin-bieu-do-nay-se-thay-con-duong-thoat-trung-cua…. Đúng là đành bó tay, vì tư duy như vậy nên đất nước này không phát triển được.
Đầu tiên tôi trả lời cứng rắn với những kẻ nhược tiểu rằng, nếu thấy khó "thoát Trung", thì nên làm nô lệ cho người ta, và sống trong sự hèn yếu,...bị TQ chi phối hầu hết các lĩnh vực, từ thực phẩm bẩn gây ung thư, hủy hoại trí nhớ người dân để lú lẫn mà cho TQ cưỡii cổ, và sống chung với những quá bom môi trường bẩn của với cái nhãn mác "Made in China",....
Trước hết, trong phân tích kinh tế thị trường thì ta cần hiều rằng đừng vì nhìn vào những con số trao đổi cán cân thương mại GDP lớn mà lấy đó là sợ hãi và lệ thuộc rồi trao cái thòng lọng cho TQ hay kể cả một số nước khác chứ không riêng gì TQ để họ siết cổ mình bởi một vài thiểu số lãnh đạo có bộ óc hạt tiêu và có cái tư duy nô lệ thì số phận nó cũng như xứ Venezuela. Đó là quốc gia này cũng đã có một dài đoạn mà đối tác thương mại TQ - Venezuela chiếm tỷ trọng GDP khá cao của nền kinh tế Venezuela, và cuối cùng khi kinh tế TQ yếu đi thì nó siết cái thòng lọng vào cổ mình cho chết nhanh hơn, kể cả dù kinh tế TQ không gặp khó khăn thì Venezuela cũng chết, vì ưa nhập hàng rẻ TQ mà phá hủy hàng hóa tiêu dùng nội địa trong nước thì ta chết trước.
Về hồ sơ phân tích kinh tế thương mại VN, TQ, Singapore. Trước hết TQ khoe khoang thành tích đối tác ưa nhập khẩu mua hàng của TQ lại là VN khi nhập khẩu của họ đến 3% GDP của nền kinh tế 10.866 tỷ USD (năm 2015, WB thống kê) thì thật đáng ngại so với nền kinh tế của VN chỉ làm ra 193,60 tỷ $ (WB chấp nhận thống kê của VN năm 2015), vậy mà đi nhập khẩu của TQ đến con số 3% kia của họ thì đúng là nếu tình trạng xuất khẩu được đồng nào đem cống nộp tiền cho TQ hết, nếu kéo dài tôi e rằng VN sớm muộn gì VN cũng trao cái thòng lọng cho TQ siết cổ mình chỉ là thời gian thôi.
Thứ nữa trong trao đổi ngoại thương thì Mỹ mới là đối táccó thị trường xuất khẩu lớn của VN khi bán hàng cho Mỹ, đó là khi Tổng cục Thống kê Việt Nam cho biết trong nhiều năm qua, VN luôn đạt thặng dư thương mại nhiều nhất với Mỹ, EU, trong đó có Anh, và vài nước Vùng Vịnh khác,...trong khi cả nhiều năm rồi VN luôn bị thâm hụt thương mại triền miên rất lớn đến từ Trung Quốc, Hàn Quốc, Đài Loan. Với Singapore VN bị thâm hụt thương mại cũng nhiều là vì nhập khẩu xăng dầu thành phẩm của quốc gia này, còn đối với Thailand thì chủ yếu nhập khẩu xe máy, xe ô tô là nhiều, mặc dù nền kinh tế VN là cường quốc hút dầu và có cả nhà máy lọc xăng dầu thành phẩm (Dung Quất), cũng như nhiều năm được bảo hộ thuế xuất xe máy, xe ô tô nhưng nó đều bị phá sản, và người ta vẫn đi cứ đi nhập hàng của thiên hạ dù VN vẫn có thừa để sản xuất ra nó, nhưng trình độ chuyên quá yếu, doanh nghiệp từ tư nhân cho đến quốc doanh chỉ nghĩ đến tiền lợi nhuận chứ không nghĩ đến là họ có bao nhiêu triệu khách hàng,...
Chuyện bi hài giật mình nữa là theo Tổng cục Thống kê Việt Nam cho hay trong nhiều năm tích lũy bán buôn ngoại thương với Mỹ, thì hiện VN đã làm chuyện thần kỳ là họ VN xuất khẩu vào thị trường Mỹ đến con số 20,7% của tổng số hóa đơn kim ngạch xuất khẩu, đó là lớn hơn rất nhiều TQ, nhưng khi bán hàng thu vét được đồng $ nào từ Mỹ thì lại nhập khẩu từ TQ, nó lên đến 28% của số hóa đơn đi từ chính thưc về VN nhập khẩu hàng hóa của TQ (con số buôn bán không hóa đơn xuyên biên giới sẽ còn lớn hơn 28% đó), tức là VN đang nuôi TQ hưởng lợi. Tôi thì nghi ngờ con số hàng hóa VN xuất khẩu qua Mỹ chiếm 20,7% thì không biết là có bao nhiêu phần trăm là cho TQ quá cánh quá giang để VN xuất khẩu giúp TQ.
Về phân tích việc nền kinh tế Singapore trao số phận cho TQ mà báo Đảng VN đăng thì đúng là tuyên truyền quá lố lăng với tư duy của những kẻ thích phụ thuộc TQ với lá gan con chuột nhắt.
Ta cần nhắc lại là nền kinh tế Singapore vì không có đất và tài nguyên nên họ dựa trên nền tảng ngoại thương bán buôn bằng việc kiếm lời ở giữa như buôn bán hàng hóa trung gian và xuất khẩu các sản phẩm có giá trị gia cao, xứ này cũng có nền tảng dựa vào dịch vụ và kinh doanh "xuất khẩu tài chính", cũng như du lịch.
Về phụ thuộc TQ thì chưa hẳn là thế, đó là bởi vì hãy nhớ rằng đối tác xuất khẩu hàng đầu của Singapore là hai thị trường Trung Quốc, Malaysia đều cân bằng nhau. Con số mà cục thống kê của hai xứ này cho rằng Singapore xuất khẩu qua thị trường nay hai ba năm trở lại là chiếm lần lượt của TQ (12,2%), Malaysia (12,1%). Trong năm 2015 -- Đồng Ringgit của Malaysia bị sụt giá gần 25% dẫn đến sức mua yếu của người dân, doanh nghiệp Malaysia cũng hạn chế nhập khẩu vì tỷ giá hối đoái không có lợi cho họ nên khiến tăng trưởng kinh tế của Singapore kém đi một chút chứ chả phải họ lệ thuộc nặng vào thị trường TQ. Bởi vì Singapore còn có thị trường khác là Hồng Kông, Indonesia, EU, Mỹ, VN,...
Báo cáo của Singapore Department of Statistics (DOS), tức là Cục Thống kê Singapore khi họ cho rằng Singapore cũng là đối tác nhập khẩu gần cân bằng với xuất khẩu từ TQ là trung bình 11,07%. Qua đó tổng kết lại thì cho thấy nếu TQ tác động lên nền kinh tế Singapore thì họ vẫn tác động lại TQ là hạn chế nhập khẩu từ TQ mà tìm thị trường hàng hóa tiềm năng mà họ tính đến là nhập hàng từ Australia, Brazil,...thì chưa chắc ai bị thiệt,...
Qua đó, nó cũng giải thích phần nào ông TT Lý Hiển Long của Singapore luôn tỏ lập trường rất rõ ràng về tranh chấp Biển Đông, thậm chí là thọc gậy bánh xe ông Tập Cận Bình, và chống lại lập trường bành trướng của TQ, nó gây rất khó chịu cho TQ,nhưng TQ họ cũng chả dám đe dọa ngoại thương với Singapore.
Về kinh tế Singapore có vài điểm đáng chú ý là dù GDP năm 2015 sút giảm 13,6 tỷ $ so với năm 2014. Tức là GDP của nền kinh tế Singapore năm 2015 là 292,74 tỷ $, so vơi năm 2014 là 306,34 tỷ $. Nhưng thu nhập GDP bình quân đầu người năm 2015 tăng được 414,26 $ (thu nhập tính theo PPP thì tăng được 641 $) so vơi thu nhập của năm 2014. Tức là theo Ngân hàng Thế giới -- WB thì năm 2015 -- thu nhập GDP bình quân đầu người của Singapore là 51.855,08 $ / năm (trong khi thu nhập theo PPP là 80.192 USD, tức là based on purchasing power parity, dựa trên sức mua tương đương).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét